Ngước Mặt Nhìn Trăng là nơi giữ những sáng tác làm tôi bùi ngùi, cảm khái... Xin tác giả của những sáng tác này cho phép tôi được giữ chúng ở đây. Nếu không đồng ý, xin vui lòng thư về nguocmatnhintrang@gmail.com và tôi sẽ xóa chúng. Chân thành cám ơn.
Trưng Nữ Vương
Thơ: Trưng Nữ Vương
Tác-giả: Ngân Giang
Giọng ngâm: Tôn Nữ Lệ Ba
Mây thu lạnh giòng nước Cẩm Khê bừng dâng chính khí
Khói thu mờ đáy hồ lảng bạc ngát động Hương Liên
Đền nghĩa chị rời thềm khuê các
Trả thù chồng hằng đất Long Biên
Chém tướng giặc đuổi quân về ải Bắc
Mặc áo tang rơi lệ ngự ngai vàng
Rồi ba thu cờ anh thư phất khởi
Đất Mê Linh cỏ cây hoang lạc
Để một sớm vương danh tướng ngang tàng
trời giáo trị Non nước oan khiêng
trùng trùng sóng nước, u uất thuyền quyên
Đã mấy thu rồi trăng ngời tiết liệt
Còn bao thu nữa sóng tỏa linh thiêng
Thù hận đôi lần chau khóe hạnh
Một trời loáng thoáng bóng sao rơi
Dồn sương vó ngựa xa non thẳm
Gạt gió chim bằng vượt dặm khơi
Ngang dọc non sông đường kiếm mã
Huy hoàng cung điện nếp cân đai
Bốn phương gió bảo dồn chân ngựa
Tám nẻo mưa ngàn táp đóa mai
Máu đổ cốt xương thù vạn cổ
Ngai vàng đâu tính chuyện tương lai
Hồn người chín suối cười an ủi
Lệ nến năm canh rỏ ngậm ngùi
Lạc tướng quên đâu lời tuyết hận
Non hồng quét sạch bụi trần ai
Cờ tang điểm tướng nghiêm hàng trận
Gót ngọc gieo hoa ngát mấy trời
Ải bắc quân thù kinh vó ngựa
Giáp vàng khăn trở lạnh đầu voi
Chàng ơi điện ngọc bơ vơ quá
Trăng chếch ngôi trời bóng lẻ soi.
Ngân Giang
1939
Subscribe to:
Posts (Atom)