Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỷ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyển nằm nhớ sóng khơi xa
Đất nước mình thương quá phải không anh?
Mỗi đứa trẻ sinh ra, đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh?
Anh không biết, em làm sao biết được
Câu hỏi gởi Trời Xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời giùm… Đất nước sẽ về đâu…?
Trần Thị Lam
Ngước Mặt Nhìn Trăng là nơi giữ những sáng tác làm tôi bùi ngùi, cảm khái... Xin tác giả của những sáng tác này cho phép tôi được giữ chúng ở đây. Nếu không đồng ý, xin vui lòng thư về nguocmatnhintrang@gmail.com và tôi sẽ xóa chúng. Chân thành cám ơn.
Đứng Lên Giành Lại Cơ Đồ
Đứng Lên Giành Lại Cơ Đồ
Thơ: Alfa Đặng Sơn
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Hòa-âm: Trung Chính
Tiếng hát: Thúy Quỳnh
"...Anh hùng vị quốc hồn u uất
Nỗi hờn nước mất mãi không tan..."
Nỗi hờn nước mất mãi không tan..."
Subscribe to:
Posts (Atom)